Sáng CN, "nhàn cư" sinh ra "bất thiện", Long Lắc quyết tâm làm 1 chuyến về Củ Chi để biết đến vùng đất và những câu chuyện hào hùng thời chiến.
Miam miam được tô mì 6/10 điểm, 2 sư đồ xuôi Phan Văn Trị rồi rẽ sang Quang Trung, men theo những con đường còn mang máng trong trí nhớ về An Sương. Xong theo cái gọi là "con đường xuyên Á" đi về hướng Tây Bắc thành phố. Anh chị em nhớ trông chừng cái bình xăng của mình.
Củ Chi tuy rộng lớn, nhưng quả thật rất hoang sơ (chắc chỉ đỡ vắng hơn h. Cần Giờ). Tuy cách trung tâm thành phố không hề xa, nhưng để chạm đến đền Bến Dược, các bạn phải vượt qua thêm 1 chặng đường tầm 23 km bắt đầu từ quốc lộ, tức khỏang 25 km tính từ cửa ngõ vào Củ Chi. Kết luận của Long: đi xe hơi là số 1!
Dĩ nhiên vui là điều không phải bàn cãi. Vui nhất vẫn là đọan lò mò di chuyển dưới lòng đất. Long già này tuy.. mảnh mai, nhỏ nhắn... thế mà qua đọan đường 70m đã quyết tâm lên bộ. Lắc con chìu sư phụ nên cũng ở trên trông chừng sức khỏe cho thầy.
Có nhiều lý do chúng ta dành thắng lợi trong cuộc kháng chiến. Và khi đến tìm hiểu tại những vùng đất hào hùng, tin chắc anh chị em lại càng thấu hiểu nguyên do từ cách suy luận logic của mình.
Rời địa đạo, 2 thầy trò phải đương đầu với 1 vấn đề nan giải mới: tìm miếng ăn khi đồng hồ đã quá 2pm. Các quán trong TT Củ Chi, tất cả đều.. phơi xe (xe bán sạch trơn như mới). Gắng lắm mới tìm được 2 tô phở và 1 đĩa ốp-la thịt nguội lót lòng.
Sau đó là mò ra lại cửa ngõ chụp hình.
Rồi 2 sư đồ chực chỉ về Bình Dương hòng toan tính tìm chút sinh vật về cho bé Cá và cái hồ bé nhỏ. Từ TT Củ Chi đi mãi là chạm bến phà, trên sông nước non 5 phút là đã chạm trung tâm thị xã Thủ Dầu Một.
Nhưng trời không thương con người. Hoa cỏ thì tràn trề, còn cái thứ mọc dưới nước cho Cá thì cái gì cũng to chảng. Đành chịu mà thôi.
Chuyến sau mua trái cây ghé thăm nhà ông cố, sẵn cho Lắc vòi vĩnh vài chậu hoa lan xem sao? Còn nhà Macomo Bắc phái có tham gia lại càng vui...
Cuối tuần ngủ ngon, nhất là Lắc yêu nhé.
Đầu tuần vui vẻ và suôn sẻ, anh chị em.
Junior